XtGem Forum catalog
$tenTip:Đọc Truyện | Truyện Hay | Wap Đọc Truyện Hay VL

[Tiểu Thuyết] Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần (Tào Đình)

[Tiểu Thuyết] Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần (Tào Đình)

tags: [Tiểu Thuyết] Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần (Tào Đình), truyen [Tiểu Thuyết] Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần (Tào Đình), doc truyen [Tiểu Thuyết] Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần (Tào Đình)
Xuống Cuối Trang



Mễ Bối nhẹ nhàng mở nắp đàn, những phím đàn trắng như tuyết lộ ra trướcmắt. Mễ Bối đưan ngón tay, khẽ ấn nhẹ xuống các phím đàn thì nghe thấy những âm thanh thánh thót.

- Cô làm cái gì thế?

Một giọng nói đầy tức giận vang lên sau lưng Mễ Bối, khiến cô giật bắn mình.

- …

Mễ Bối vuốt ngực, quay đầu lại, thấy Mạc Ngôn Hy đang lạnh lùng từ từ bước tới.

… Nghẹt thở.
waphayvl.mobi
Mở đầu

- Mễ Bối, có thật là ngươi muốn rời khỏi Thiên đình không?

Ngọc Đế nghiêm khắc hỏi Đào Hoa Tiên Tử.

Đáp lại câu hỏi của Ngài là một cái gật đầu kiên quyết.

- Sau khi xuống hạ giới, ngươi sẽ là người trần mắt thịt, không thể sử dụng pháp thuật của Thiên giới. Hơn nữa, đây là ngươi bị đày xuống dưới đó, nên ở nhân gian, ngươi sẽ phải trải qua rất nhiều khổ nạn. Để ngăn ngươi tiết lộ chuyện thiên đình, ta sẽ biến ngươi thành người câm!

- Con biết ạ.

- Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối, ngươi vi phạm luật lệ thiên đình, đáng lẽ phải đầy xuống hạ giới, không thể trở lại thành tiên, nhưng niệm tình ngươi và Cửu hoàng tử của ta đã có hôn ước, ta tha cho lần này. Nên nhớ, ngươi chỉ có hai mươi ngày ở dưới hạ giới mà thôi.

- Cảm tạ Ngọc Đế đã khoan dung!

...

- Bối Bối, có thật nàng muốn rời xa thiên đình, rời xa ta không? Hay để ta xin phụ vương khai ân, tha cho nàng lần này nhé?

Một chàng trai tuấn tú mặc áo lụa, đầu đội kim khôi len lén nắm tay Mễ Bối, nôn nóng hỏi.

- ... Dưới hạ giới có ân nhân của thiếp. Ân nghĩa này, thiếp nhất định phải báo đáp.

Mễ Bối dịu dàng gật đầu, quay mặt đi, không nỡ nhìn vẻ mặt buồn bã trong mắt Cửu Hoàng tử.

- Vậy nàng nỡ rời xa ta sao?

Hoàng tử kéo vạt áo Mễ Bối, giật nhè nhẹ.

- Chỉ có hai mươi ngày, sẽ nhanh thôi mà.

Mễ Bối nhẹ nhàng an ủi, giọng nàng mền mại như nước.

- Chúng ta đều là người lớn cả rồi, hơn nữa chàng lại là hoàng tử nữa, đừng trẻ con thế có được không?

- Nhưng ... một ngày trên trời bằng một năm dưới hạ giới. Ta đợi nàng chỉ hai mươi ngày, thời gian trôi đi rất nhanh. CÒn nàng thì sao chịu được hai mươi năm chờ đợi? Phụ vương cũng đã nói rồi, người sẽ bắt nàng phải chịu những nỗi khổ xưa nay chưa từng có. Ta sợ nàng sẽ không chịu đựng nổi...

- Chàng yên tâm đi mà, sẽ không có chuyện gì đâu.

Nói xong, Mễ Bối quay mặt lại nhìn hoàng tử.

Hoàng tử chỉ biết thở dài, chầm chậm cúi đầu, dịu dàng hôn lên trán Mễ Bối.

- Bối Bối, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đợi nàng trở về!

...

- Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối, trước khi xuống trần, ngươi có nguyện vọng gì không?

- Xin ngài cho tôi đầu thai vào đất nước của ân nhân cứu mạng tôi.

- Ân nhân cứu mạng ngươi? Người đó là ai?

- Người ấy tên là...

Nhân gian, một bệnh viện ở Tây Thành

- A, sinh rồi! Chúc mừng, chúc mừng! Là một tiểu thư xinh đẹp, đáng yêu!

Y tá vui mừng nói với người sản phụ yếu ớt đang nằm trên bàn đẻ.

- Cô nhóc! Đúng là cứng đầu, suốt hai mươi tiếng đồng hồ mới sinh ra được cô đấy! Làm mẹ cô mệt đến gần hết cả hơi rồi kia kìa! Đúng là tiểu yêu tinh thích làm khổ người khác!

Cô y tá đùa với đứa trẻ vừa mới chào đời.

Nó thật xinh đẹp, khuôn mặt tựa hạt ngọc trân châu (một loại gạo ở Trung Quốc, hạt rất trong và đẹp) vậy, vừa trắng vừa rạng ngời, cặp môi nhỏ xinh, hồng hồng như cánh hoa đào. Đột nhiên cô y tá nhận ra đứa bé có điều khác lạ. Nó không khóc, chân tay giãy giụa, quơ loạn trong không khí, sắc mặt xanh mét.

- Nhanh lên, đứa bé ở trong bụng mẹ lâu quá, bây giờ không thở được rồi! Mau mau cấp cứu!

Cô y tá đang bế đứa bé nôn nóng hét lên.

Mười phút sau...

- Ôi... Một sinh mạng đáng yêu như thế mà vừa chào đời đã kết thúc rồi... Thật đáng tiếc... Cô xem, môi nó hồng như cánh hoa đào ấy, lớn lên nhất định trở thành một cô giá xinh đẹp cho mà xem! Thật đáng tiếc...

Tất cả các bác sỹ và y tá trong phòng cấp cứu đều thấy xót xa cho đứa bé đáng thương. Có lẽ như vậy cũng là may mắn, đứa bé sẽ không phải chịu nhiều đau khổ của cuộc đời này nữa. Người mẹ như đứt từng khúc ruột, ngất đi mấy lần.

Sau khi tim đứa trẻ ngừng đập một giờ đồng hồ, đột nhiên bầu trời tối sầm lại trong nháy mắt. Nửa tiếng sau, phía chân trời, một tia sáng lóe lên, tiếp sau là tiếng sấm vang trời. Mọi người chưa bao giờ nghe thấy tiếng sấm nào lớn như vậy. Tất cả đều không khỏi giật mình. Lúc này, trên trời bỗng hiện lên một quầng ánh sáng màu hoa đào sáng lấp lánh, lượn lờ phía trên thành phố. Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng kỳ lạ này làm cho ngây người, phụ nữ thì dùng tay che miệng, sợ không kìm nén nổi mà hét lên, đàn ông thì sợ đến nỗi lưng áo đầm đìa mồ hôi.

Cũng may, đây không phải ngày tận thế. Quãng sáng màu hồng lượn mấy vòng trên không rồi hướng xuống một bệnh viện ở phía tây thành phố, sau đó biến mất.

- Oa...oa...

Khi quãng sáng màu hồng kia nhập vào bé gái sơ sinh, một giây sau, bé gái có trái tim ngừng đập hơn một tiếng đồng hồ, bị tuyên bố là đã chết ấy, đột nhiên kêu toáng lên. Tiếng kêu rất lớn, rất vang, tựa như tiếng chuông trong ngồi chùa cổ. Tất thảy đều kinh sợ. Lẽ nào là yêu tinh chuyển thế? Không ai dám thở mạnh.

Một bác sỹ lớn tuổi có uy tín trong bện viện lấy hết can đảm bước về phía đứa bé, nghi hoặc, chau mày chẩn đoán trong giây lát, sau đó quay người lại, kinh ngạc thốt lên:

- Sống lại rồi!

Tất cả mọi người đều xôn xao bàn tán.

Lúc này, mây đen đã tan, ánh mặt trời lại chiếu rọi, bầu trời lại trở về màu xanh thăm thẳm vốn có.

- …

Mễ Bối lo lắng đến nỗi không dám thở mạnh, nhìn gương mặt tuấn tú của Mạc Ngôn Hy mỗi lúc một gần hơn.

- Đồ ngốc!

Mạc Ngôn Hy gõ lên đầu Mễ Bối một cái.

- Không biết đàn còn *****ng vào làm gì? Để tôi biểu diễn cho cô.

Vừa nói, Mạc Ngôn Hy vừa cười hì hì ngồi xuống ghế, giơ ngón tay cái lên đắc ý nói với Mễ Bối:

-Tôi đây không thích bị sùng bái quá đâu!



Gã con trai này đáng là một kẻ hỉ nộ khó lường. Mễ Bối giờ mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc Mạc Ngôn Hy chăm chú đàn, khí chất cao quý, vẻ mặt thanh tú khiến anh ta giống như một quý tộc trẻ tuổi, những âm thanh du dương như nước chảy mây trôi vang lên theo nhịp múa của những ngón tay thon dài. Khúc nhạc đã kết thúc mà Mễ Bối vẫn ngẩn người ra.

Mạc Ngôn Hy lúc này, liệu có phải là gã ngang ngược càn quấy hôm nào không.

Thấy vẻ kinh ngạc hiện trên gương mặt Mễ Bối, Mạc Ngôn Hy lại đắc ý, lắc lắc đầu, nói:

- Hì! Lâu lắm rồi không *****ng vào đàn, tay cứng hết cả! Năm đó tôi còn là cao thủ cấp quốc gia cơ đấy!

Thấy gương mặt ngưỡng mộ của Mễ Bối, anh chàng cố ý ra vẻ thần bí, nói:

- Thế nào? Muốn học không?

- Học? Anh chịu dạy em?

Mễ Bối kinh ngạc mở tròn mắt.

- Chẳng lẽ đánh đàn mà tôi cũng không dạy được à? Nào, đến đây, ngồi xuống!

Mạc Ngôn Hy chỉ tay vào chỗ trống bên cạnh mình. Mễ Bối cẩn thận ngồi xuống.

- Tay! Mạc Ngôn Hy đột nhiên nói.

- …?

Mễ Bối ngẩn người ra không kịp phản ứng.

Trang: [<] 1,12,13,[14],15,16,28 [>]
SHARE
Link:
BBcode:
wap hay HOMEwap hay MAP
wap hayAuthor: Nguyen Nam
Copyright © 2013 Wap Hay
Thanks to Xtgem
LIÊN KẾT: Ninja school 104 v6 | Ngọc Rồng Online 062 | Avatar Auto Farm Premium | Hack Avatar 250 GDL Mod Ghep X2 | Avatar 250 auto farm,avatar 250 auto fish
U-ON|C-STAT