-Thích thì Mi sẽ tặng mõi người một cái-Nói rồi nó lấy 4 cái tặng cho từng người
-Vậy còn thiếu bao nhiêu nữa là đủ-Huy hỏi
-Còn thiếu 500k nữa mới đủ-Ánh than thở
Thế là Huy, Phong, hắn và Vy đều giúp tụi nó bán nốt số hàng này đúng là sức mạnh của trai đẹp cả đám con gái kéo vào như kiến
Nó chẳng nghĩ gì nhiều chỉ quan tâm đến số hàng thui chỉ còn vài chục cái nữa là hết hehe
Tự nhiên đám con gái lãng đi hết chốc sau không tháy một dáng người nào vào mua hàng nữa và bây giờ thì nó đã hiểu tại sao đám con gái lại lãng đi hết
Chap 26:
Có một đám thanh niêm người ngợm trông dữ lắm tiến lại gẫn chỗ tụi nó
-Bọn mày làm gì ở đây không biết đây là địa bàn của tụi tao à. Biến mau
-Ơ nhưng tụi em có làm gì đâu
-À cô em đây xinh nhỉ đi chơi với nha-một tên lại vuốt má nó
Nó hất tay ra rồi theo phản xạ nó lùi dần về phía sau còn tên kia thì đứng cười chế giễu
-Giowf tao cho tụi bay cơ hội có cút khỏi đây không?
-Không thì sao nào-hắn lên giọng
-À thằng này láo. Đập chết thằng này cho tao-Tên kia hất tay ra hiệu cho đàn em xông lên
Rồi một trận hỗn chiến bắt đầu mọi người đi đường không ai dám hó hé tiến lại gần vì sợ vạ lây, nó sợ quá mồ hôi chảy đầm đìa Huy và Phong cũng nhập cuộc. Ba chọi năm hai bên đều ngang sức ngang tài nhưng nếu về sức thì có lẽ năm tên đầu gấu kia khỏe hơn nhìu. Điều mà nó lo sợ cũng đã đến Huy,hắn và Phong đều đã gục bọn côn đồ kia tiến lại chỗ tủ kính đập tan tành trước khi đi tụi đó còn đe dọa
-Liệu hồn đó đừng để tụi tao gặp lại mày
Phong tự nhiên đứng dậy chỉ thẳng vào mặt thằng cầm đầu
-Đừng có ăn hiếp người quá đáng
-À ghê thằng này láo muốn ăn đạp à con
Cuộc chiến tưởng rằng đã kết thúc nhưng không nó vẫn tiếp diễn mà còn thậm tệ hơn nữa. Huy và hắn đều đứng dậy đấu thêm một trận nữa
Bỗng một thằng rút điện thoại ra gọi điện cho ai đó nó nghe có lúc được lúc không
-Tụi nó khỏe quá tụi em đấu không lại?
Vừa nói xong thằng đó ra hiệu cho cả đám rút lui nó và Ánh chạy chỗ Huy,Phong hỏi han còn Vy khóc sướt mướt
-Quân có sao không?
-Quân có sao đâu muk khóc hì-hắn nở nụ cười trấn an Vy
Vy ôm chầm lấy Quân như không muốn rời xa.
-Chưa bán được bao nhiêu mà đã bị đập hết thế này ai dám mua nữa-nó bĩu môi
-Chia ra mỗi người một ít rồi tản ra đem đi bá, bán xong tập trung ở đây nha-Ánh luôn là người đưa ra sáng kiến giúp cả bon giải vây
Cả bọn tán thành nó và Ánh đi chung, Vy với hắn còn lại là Huy và Phong
Đi mỏi cả chân mà trời thì gần tối nữa nó với Ánh vẫn chưa bán được bao nhiêu tụi nó đành ngậm ngùi chia ra đi riêng
Phía bên Vy,hắn và Phong, Huy nhanh chóng bán xong còn lí do tại sao bán nhanh chắc các bạn biết rồi nhỉ hì
-Ớ Mi đâu Ánh-Phong hỏi
-Ánh đâu biết đâu lúc nãy Ánh với Mi chia nhau ra bán mà. Đáng lẽ giờ này đã xong rồi chứ
-Đợi thêm tí nữa đi-Huy ngồi xuống chỗ ghế đá
Đã một tiếng trôi qua nó vẫn chưa về làm cho mọi người bắt đầu lo lắng hơn.
-Chia ra đi tìm đi chứ chờ đến khi nào-hắn nói dõng dạc
-Ok
Nó đi đâu và làm gì? Ai sẽ tìm được nó? Và rốt cuộc chuyện gì sẽ xảy ra. Đón đọc chap tiếp theo nhé
Chap 27
Cuộc tìm kiếm nó dường như là vô vọng mọi người ai nấy đều thấm mệt. Hắn cuống cả lên vừa đi vừa la " Đồ lùn bà đang ở đâu?" đồng hồ đã điểm 10h tối hắn càng lo lắng hơn.
-Buông ra, buông ra
Tiếng la phát ra đâu đây rất gần rất gần hắn cảm nhận như đó là nó chính nó không phải là ai khác. Hắn tìm khắp mọi nơi và rồi một cảnh tưởng hiện ra trước mặt hắn, hắn tức điên lên
-Chết tiệt. Tụi mày đang làm gì đấy hả? Tha cô ấy ra
-Định làm anh hùng cứu mĩ nhân à-một tên cười nhếch miệng
Tên kia cố tình không nghe hắn nói mà tiếp tục cởi từng nút áo của nó ra, nó cố vùng khỏi nhưng sức nó quá yếu không thể chống cự lại, miệng nó không ngừng la lên " Quân" mắt nó đã ướt. Hắn không còn kiềm chế được bản thân mà lao lên như một con thú bao nhiêu tức giận hắn dồn hết vào cánh tay mà đập thẳng vào từng thằng một, cả đám côn đồ đều đã nằm gục dưới đất hắn chạy nhanh lại chỗ nó cài từng nút áo lại
-Có sao không?
-Hức hức sao giờ này ông mới tới, có biết tui mong ông tới dường nào không hả?-nước mắt nó dàng dụa đập nhẹ vào người hắn
Hắn không nghĩ gì nhiều ôm chầm lấy nó
-Tui xin lỗi
Ròi hắn từ từ buông nó ra nhẹ nhàng lau nước mắt cho nó, chưa đầy 5p sau Huy, Phong, Ánh và Vy đều có mặt
-Mi/Su có sao không-Huy và Phong đều đồng thanh
-Mi không sao m.n đừng lo
-Sao Mi bán xong không quay lại chỗ cũ. Mi đi đâu và đã xảy ra chuyện gì-Huy lo lắng cho nó hơn
-Mi..Mi-nó lại bật khóc khi nhớ tới chuyện lúc nãy nó không muốn kể cho Huy nghe sợ Huy sẽ ghê tởm nó
-Mi làm sao, nói Huy nghe-Huy lắc nhẹ vai nó
Nó không muốn giấu Huy bất cứ chuyện gì? Nhưng nó sợ Huy biết sẽ như thế nào đây
-Nói cho tui biết sao bà lại bị mấy tên đó chặn đường-hắn cũng muốn biết chuyện gì
-Mi đang bán thì có một bạn gái lại hỏi đường Mi nhưng đường đó khó chỉ lắm toàn ở trong hẻm thôi nên bạn gái đó nhờ Mi dẫn đi tới con hẻm này thì bị một tốp người chặn đường lại nó định dở trò với Mi-nó ấp úng không muốn kể nữa
-Rồi sao nữa-Phong hỏi dồn
-Mi sợ quá la lên nhưng trong con hẻm này không có một bóng người rồi bọn nó-nó giữ chặt phần nút áo bị đứt.
Huy đã hiểu mọi chuyện
-Tụi nó dám làm như thế sao? Được rồi Huy sẽ tìm cho nó một trận-Huy la lên
-Không. Mi không cần Huy làm như vậy chỉ cần Huy không bỏ rơi Mi thôi-nó nắm chặt lấy tay của Huy
Huy thấy buồn lắm vì không thể bảo vệ được người con gái mà mình yêu thương, mắt Huy cũng đã ướt đấy chứ,Huy khóc vì nó sao
-Huy sẽ không bỏ rơi Mi đâu dù Mi như thế nào thì Huy vẫn yêu Mi mà-vòng tay ấm áp của Huy làm nó thấy nhẹ lòng
-Cảm ơn Huy vì tất cả-nó cười trong cười mắt
Ánh và Vy đã chứng kiến hết mọi chuyện, Vy chỉ đứng im đó mà cắn chặt môi còn Ánh thì khóc xối xả chạy lại nắm tay nó
-Ch..o..t..ui xin lỗi-Ánh nấc lên
-Không sao mà có phải lỗi tại bà đâu-nó cười
-Tất cả mọi chuyện đều do tui làm-Ánh cúi mặt
-Bà kì ghê, lớn rồi ngen không có đùa kiểu đó đâu à?
-Tui không đùa đâu, tất cả là do tui
-Bì sâu lông, áo dài, mất tiền quỹ lớp đều do bà làm ư. Tui không tin-nó lắc đầu
-Xin lỗi-Ánh cuối mặt không dám ngẩn lên nhìn vào mắt nó
-Chẳng có lí do gì bà làm vậy cả? Mỗi lần bà nói láo là bà không dám ngẩn mặt lên nhìn thẳng vào mắt người đối diện
-Bà đừng tin người như thế được không hả? Bà là đồ ngốc-chưa bao giờ nó thấy Ánh khóc như thế
Chap 28:
Một tình bạn ấp ủ hơn 5 năm mà giờ đây chỉ một câu nói mà nó phá vỡ tình bạn đẹp đẽ đó sao, không không bao giờ nó không tin những chuyện đó là do Ánh làm chắc hẳn Ánh đang âm thầm giúp một ai đó nhưng nó không thể nào nghĩ nổi đó là ai? Tại sao Ánh lại giúp người đó. Đầu nó đau quá nó không muốn nghe Ánh nói bất cứ điều gì nữa nó quá mệt mỏi
-Dù bà có nói gì đi nữa thì đối với tui bà vẫn là người bạn tốt nhất
-Không. Bà phải tin tui-Ánh gào lên
-Về thui Huy-nó lôi Huy đi
Huy đèo nó về nhà trong một không gian yên tĩnh không một ai nói gì cả. Hôm nay trăng rất sáng điểm thêm vài ngôi sao sáng lấp lánh làm cho bầu trời đã đẹp nay còn đẹp hơn,từ nhỏ nó đã muốn là một ngôi sao trên trời,vì sao ư? Vì chỉ khi trên trời mới thấy ngôi sao đó đẹp đến dường nào nó tỏa sáng,một ánh sáng mập mờ đủ để mọi người thấy nó nhưng đó chỉ khi ở trên bầu trời cao thôi còn khi nhìn gần trông nó rất xấu xí đó là khuyết điểm của nó và chính lúc này đây nó là một ngôi sao xấu xí đã lộ ra khuyến điểm sau lớp vỏ bọc nhí nhố của mình.
HOME | MAP |